ÄÆ°á»ng Tâm Nhan không ÄỠý Äến Mặc Trì Uý Äang Äứng trên bá».
Cô nghÄ© rằng Äó là những khách du lá»ch khác Äến bá» bÆ¡i và tiếp tục quan sát Mạnh Bình ra ngoà i.
Sau Äó cô má»i duá»i tay ra và bÆ¡i trong nưá»c theo những thá»§ thuáºt mà Mạnh Bình Äã dạy cô.
BÆ¡i lá»i thá»±c sá»± có thá» là m thư giãn cảm xúc cÄng thẳng cá»§a con ngưá»i.
Cô bÆ¡i tá»i lui, cÆ¡ thá» nhẹ nhà ng ná»i lên mặt nưá»c, tá»±a cánh tay trắng nõn trên bá» vÃ ÄÆ°a má»t tay lên lau những giá»t nưá»c trên mặt.
Trong bá» bÆ¡i không có nhiá»u ngưá»i, trừ cô ra, chá» có má»t ngưá»i Äà n ông khác.
Ngưá»i Äà n ông Äang bÆ¡i á» phÃa bên kia cá»§a bá» bÆ¡i, khoảng cách hÆ¡i xa, cô không thá» nhìn rõ dáng vẻ cá»§a anh ta, nhưng anh ta cao và trông rất quen â
ÄÆ°á»ng Tâm Nhan lắc Äầu, mÃm chặt môi, bất lá»±c thá» dà i trong lòng.
Gần Äây, cô má»i lần thấy ngưá»i Äà n ông cao lá»n nà o thì Äá»u nhìn thà nh là Mặc Trì Uý.
Cô ấy biết rằng sau khi yêu ai thì không dá»
gì quên trong chá»c lát, nhưng cô ấy sẽ cá» gắng chÄm chá» và sẽ không Äá» cảm xúc tiêu cá»±c nà y ảnh hưá»ng Äến tâm trạng và cuá»c sá»ng cá»§a cô ấy lúc nà o không hay!
HÃt má»t hÆ¡i tháºt sâu, cô lại lặn xuá»ng nưá»c.
BÆ¡i ÄÆ°á»£c ná»a chặng ÄÆ°á»ng, cô Äá»t nhiên cảm thấy có ngưá»i Äến gần, cô liếc xéo.
Tôi phát hiá»n ra rằng ngưá»i Äà n ông Äang bÆ¡i á» Äó, Äá»t nhiên bÆ¡i Äến bên cạnh cô ấy.
Sau Äầu cá»§a ngưá»i Äà n ông hưá»ng vá» phÃa cô, cô không nhìn thấy mặt anh ta, cô cau mà y, quay ngưá»i lại, cá» gắng tránh xa ngưá»i Äà n ông.
Nhưng Äang bÆ¡i, ngưá»i Äà n ông lại bÆ¡i Äến chá» cô.
ÄÆ°á»ng Tâm Nhan nháºn ra có gì Äó không á»n, tuy là nÆ¡i công cá»ng nhưng cÅ©ng chá» có cô và anh, anh muá»n lợi dụng hay sao thì cô, má»t ngưá»i phụ nữ Äang mang thai, nhất Äá»nh không phải Äá»i thá»§ cá»§a anh.
ÄÆ°á»ng Tâm Nhan tiếp tục bÆ¡i và o bá».
Nhưng khi há»i há»p, là cô ấy lại bÆ¡i tá», cô bá» sặc hai ngụm nưá»c rá»i chìm xuá»ng dưá»i nưá»c.
Nhìn thấy cô sắp chìm Äến Äá»nh Äầu, má»t cánh tay mảnh khảnh và mạnh mẽ Äá»t nhiên vươn ra, bao lấy cÆ¡ thá» cô rá»i nâng lên.
Cô ho khan hai tiếng, thá» phà o nhẹ nhõm, nhìn ngưá»i Äà n ông Äang ôm cô lên, ngượng ngùng xấu há» nói: âCảm Æ¡n anh, anh có thá» buông tôi ra rá»iâ¦â
ÄÆ°á»£c ná»a ÄÆ°á»ng, nó Äá»t ngá»t dừng lại.
Ngưá»i Äà n ông nắm giữ cô không phải ai khác, chÃnh là ngưá»i mà cô thưá»ng xuyên bỠảo giác nhìn nần ngưá»i Äà n ông khác thà nh, chÃnh là Mặc Trì Uý.
ÄÆ°á»ng Tâm Nhan chá»p mắt, trông phút chá»c cô cho rằng mình Äã nhầm.
Nhưng và i giây sau, trưá»c mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú trầm mặc kia.
Trên mặt anh không có biá»u hiá»n gì thêm, lại là trầm mặc bình tÄ©nh, giá»ng như cô và anh không phải là rất quen thuá»c cÅ©ng không xa lạ.
Tất nhiên cô không nhìn ra ÄÆ°á»£c anh Äang nghÄ© gì.
Cô sững sá» má»t lúc rá»i má»i phản ứng lại, cô muá»n thoát khá»i vòng tay cá»§a anh.
âThả em ra!â
Anh như không nghe thấy lá»i nói cá»§a cô, anh ÄÆ°a ngưá»i cô và o bá», lá»ng ngá»±c cưá»ng tráng áp chặt và o lá»ng ngá»±c má»m mại cá»§a cô: âNgưá»i Äà n ông kia là ai?â
ÄÆ°á»ng Tâm Nhan nhìn và o Äôi mắt lạnh lùng và khuôn mặt tuấn tú sâu như dao sắc cá»§a ngưá»i Äà n ông, trên môi cô nhếch lên má»t tia giá»
u cợt: âAnh ta là ai thì có liên quan gì Äến anh, Mặc Tá»ng?â
Khi hai ngưá»i má»i gặp nhau và tiếp xúc, cô thÃch gá»i anh là tá»ng giám Äá»c Mặc, nhưng bây giá», thái Äá» cá»§a cô Äá»i vá»i anh Äã trá» lại như trưá»c.
Mặc Trì Uý tức không nói nên lá»i.
Nhìn cô, mắt anh tá»i sầm lại má»t chút.
Anh nhéo cằm cô, khuôn mặt anh tuấn tiến Äến gần cô: âChúng ta chưa ly hôn ÄÆ°á»ng Tâm Nhan, Äùng có hẹn hò vá»i ngưá»i Äà n ông khác sau lưng anh!â
ÄÆ°á»ng Tâm Nhan nhìn khuôn mặt tuấn tú cá»§a ngưá»i Äà n ông không khá»i lá» ra bất kỳ khuyết Äiá»m nà o, cô khẽ rung lông mi dà i, trong mắt như phá»§ má»t tầng sương mù, không thá» nhìn ra ÄÆ°á»£c qua nhiá»u sá»± thay Äá»i cảm xúc: âEm muá»n ly hôn, chÃnh anh má»i là ngưá»i không muá»n li hôn.â.