“Ừm, cũng được! Mau gọi đi!”, Tần Kiệt nói.
“Ngay bây giờ sao?”, Lâu béo thoạt nhìn có vẻ lo lắng.
“Gọi sớm hay gọi muộn đều phải gọi thôi, cậu sợ gì?”, Tần Kiệt nói.
“Được rồi! Tôi gọi!”
Lâu béo cắn cắn môi, lấy điện thoại ra, do dự rồi bấm từng số một.
“Tiểu Lâu đấy hả, có phải hết tiền rồi không? Mai mẹ chuyển cho con!”
Trong điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc và ân cần của mẹ Trương.
“Mẹ, con không cần tiền, con…”
“Đứa trẻ này, nếu thiếu tiền thì cứ nói thẳng với mẹ, mẹ sẽ không…”
“Mẹ, con không thiếu tiền thật mà! Con có chuyện muốn bàn bạc với mẹ! Chuyện rất lớn!”, Lâu béo ngắt lời mẹ.
“Ồ, con thì có chuyện gì chứ? Lẽ nào con đang yêu sao?”, mẹ Trương đoán.
“Vâng!”, Lâu béo gật đầu nói.
“Đây là chuyện tốt! Nói cho mẹ nghe xem, cô gái đó là người ở đâu, trông ra làm sao, khi nào…”
“Mẹ, cô ấy mang thai con của con rồi!”
“Mang thai thì mang thai, có cái gì…đợi đã…con nói gì? Cô gái đó mang thai con của con?”
Mẹ Trương nói xong chợt phản ứng lại, giọng cao hơn mấy phần.
Dường như bà ấy vừa nghe được một chuyện kinh thiên động địa vậy.
“Vâng, đúng, đúng vậy! Mẹ, làm sao bây giờ?”, Lâu béo thấp giọng hỏi, âm thanh nhỏ như con ruồi kêu vo ve vậy.
“…”
Trong điện thoại, mẹ Trương trầm mặc không nói gì.
Hiển nhiên là bà ấy đang suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.
Cót két!
Đột nhiên, trong điện thoại có tiếng mở cửa.
“Mẹ sắp nhỏ, tôi về rồi đây, bà đang gọi điện thoại cho ai vậy? Có phải là bạn đánh bài không! Nếu phải thì chơi tiếp đi!”
Giọng bố Trương vang lên trên điện thoại.
Lâu béo nín thở.
Bố Trương là một kỹ sư.
Ông ấy là một người nghiêm túc cẩn thận, không thể làm ngơ trước chuyện xấu.
Sở dĩ cậu ta không dám gọi điện trực tiếp cho bố là vì muốn thăm dò ý tứ của mẹ Trương trước.
Bây giờ bố đã về, Lâu béo đương nhiên rất hồi hộp.
Cậu ta không biết bố sẽ nói những gì.
“Này, bố thằng nhỏ, có, có chuyện, tôi muốn, muốn bàn bạc với ông, sau khi nghe xong, ông đừng tức giận nhé!”
Mẹ Trương do dự một lát, mỉm cười bước tới.
Bà ấy đích thân cất cặp cho bố Trương.
Còn giúp bố Trương cởi áo khoác nữa chứ.
“Hôm nay sao vậy? Tự nhiên tốt với tôi thế?”
Bố Trương cởi giày ra, nhìn về phía mẹ Trương, ông ấy cảm thấy có chút kì quái.
“Tôi là vợ ông, tốt với ông chút không phải là chuyện nên làm sao?”, mẹ Trương cười nói.
“Không đúng! Bà nhất định đang giấu tôi chuyện gì đó! Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì, tôi hứa sẽ không tức giận!”, bố Trương kéo tay mẹ Trương bước đến ghế sô pha ngồi xuống.
“Bố thằng nhỏ, chuyện này, nói lớn thì cũng không phải là lớn, nói nhỏ thì cũng không tính là nhỏ, cho nên…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!