Một luồng khí tức đáng sợ quét ra.
Trong chớp mắt, bầu trời hàng trăm triệu dặm phía trên toàn bộ Vĩnh Hằng Tiên Vực dường như bị bao phủ trong bóng tối.
Chiếc lông vũ trong tay Dạ Thần Nguyệt đã biến mất.
Con rồng nhỏ màu xanh Tạ Thanh nhìn bốn phía, nhướng mày nói: "Chuẩn bị chạy trốn đi!"
"Hả?"
Tần Ninh sửng sốt, nhìn nghĩa phụ.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Ta đây chỉ là một mảnh vảy rồng có chứa tinh khí huyết, thần hồn của ta, con còn mong đợi ta chiến đấu với thuộc hạ thân cận của Dực Vương sao?"
Người không thể chiến đấu, vừa rồi khẩu khí lại lớn như vậy?
"Sao thế? Cảm thấy khẩu khí của ta lớn? Khí thế không thể thua được!" Tạ Thanh lập tức nói: "Con không thể trở về Thương Mang Vân Giới được nữa rồi. Nhớ kỹ, khi ra bên ngoài, không được thể hiện ra là con và cha con có bất kỳ quan hệ gì!"
"Nghĩa phụ, con ... "
"Đừng phí lời nữa!"
Tạ Thanh trực tiếp nói: "Ta đưa con đi."
"Đi thế nào?"
"Cứ đi theo ta là được!"
Thân thể Tạ Thanh biến mất, hóa thành một dấu ấn, in dấu lên lông mày Tần Ninh.
Tần Ninh cũng biết.
Lần này Cửu Dực Thần Tộc thật sự đã bỏ ra rất nhiều công sức.
Một trong chín Dực Vương Vệ được đích thân phái đi, có thể nghĩ rằng họ nhất định sẽ giành chiến thắng.
Mà nơi này dù sao cũng là Tiên Giới, Tạ Ý Tuyền đến đây cũng đã là cực hạn
rồi.
Trừ khi Tần Ninh that sự hạ quyết tâm tử chiến với Dạ Thần Nguyệt, đánh sụp Tiên Giới này, không cần nữa.
Nhưng điều này là không thể!
Cho dù hắn có đồng ý thì mẹ hắn và những trưởng bối khác cũng không thể đồng ý.
Nếu mục đích chính của Dạ Thần Nguyệt là đưa hắn rời khỏi Tiên Giới, đến Cửu Dực Thần Tộc, vậy thì như nghĩa phụ hắn đã nói, trực tiếp đưa hắn rời đi, ra bên ngoài, có lẽ là cách tốt nhất.
Một khi hắn rời đi, việc Dạ Thần Nguyệt tiếp tục làm phiền Tiên Giới này sẽ không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa!
Dấu ấn lại một lần nữa che phủ giữa lông mày của Tần Ninh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!