Ngọc Thiền: "Con trai của đại phu nhân là đại thiếu gia. Đại thiếu gia có tư chất rất tốt, đã là cường giả cảnh giới thứ 20, sau này sẽ có cơ hội tiến vào danh sách thứ năm.”
Ngô Bình còn đang hỏi thăm tình hình của nhà họ Vũ, trong sân bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói: "Nghe nói, đệ đệ do tình nhân sinh ra của ta đã trở về? Hắn ở đâu vậy, để ta xem thử!"
Ngô Bình cau mày khi nghe đối phương nói như vậy, rõ ràng là đối phương đến để gây chuyện!
Anh đi vào trong sân, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang tìm kiếm xung quanh, nhìn thấy anh đi ra, hắn cười khinh thường: "Ngươi chính là tên con ... " Không chờ hắn nói xong, Ngô Bình đã đeo phù hiệu của luyện đan sư cấp 20 lên.
Người đàn ông khó khăn nuốt ngược lời nói trở lại, nhìn chằm chằm vào huy hiệu của luyện đan sư cấp 20, hơi thở độc đoán và sự khinh thường trong mắt hắn đều biến mất, thay vào đó là một loại tôn trọng.
Eo hắn hơi cong xuống, trên mặt cũng hiện lên nụ cười, tiến về phía trước vài bước, nói: "Ngươi chính là Thiên đệ đúng không! Huynh là Vũ Lăng Chí, biết tin Thiên đệ đã về nhà, ta rất vui mừng. À, vừa rồi ta nói chuyện có chút không lễ phép, mong Thiên đệ đừng trách tội ta."
Ngô Bình bình tĩnh nói: "Cái đó thì không, nghe nói đại ca có tư chất rất tốt, đã là cảnh giới 20 rồi, thật là lợi hại."
Vũ Lăng Chí liên tục xua tay: "Ớ trước mặt Thiên đệ, những thứ này không đáng nhắc tới, không hề đáng nhắc tới!"
Ngô Bình: "Ngươi tự giác như vậy là được."
Ngô Bình không hề khách khí với tên ca ca hờ này, giơ tay vỗ nhẹ vào vai hắn, một luồng sức mạnh kinh khủng đè ép xuống, Vũ Lăng Chí gần như quỳ xuống đất!
Hắn sợ đến tái mặt và kinh hãi kêu lên: "Ngươi ... "
Ngô Bình bình tĩnh nói: "Ta tuy rằng ở cảnh giới thứ 19, nhưng chỉ cần đưa tay cũng có thể trấn áp ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, nhà họ Vũ đối với ta quá nhỏ, cho nên ta sẽ không tranh giành với ngươi, mục tiêu của ta là điện thứ nhất."
Trong lòng Vũ Lăng Chí cực kỳ phức tạp, lẽ ra hắn phải rất tức giận, nhưng cuối cùng lại phát hiện mình không thể tức giận được, cười khổ nói: "Thiên đệ, ngươi nói vậy là quá khách sáo, ta tuyệt đối không có ý định bài xích ngươi, ngươi là niềm hy vọng cho tương lai của nhà họ Vũ, ta và phụ thân đều sẽ ủng hộ ngươi!"
Ngô Bình lại vỗ vai hắn, tên này tưởng anh sẽ dùng sức, nên thân thể cứng đờ, chuẩn bị dùng toàn lực đón đỡ, nhưng cuối cùng chỉ là một cái vỗ nhẹ.
"Ta là người luôn quan tâm đến những người xung quanh. Nếu ngươi cần đan dược hay bất cứ thứ gì, cứ đến tìm ta."
Sở dĩ Ngô Bình mới xuất hiện đã dùng thủ đoạn mạnh như vậy là bởi vì anh biết trong những nơi nhà cao cửa rộng như thế này có rất nhiều chuyện xảy ra, anh chỉ đang muốn giết gà dọa khỉ, nếu ngay cả đại thiếu gia Vũ Lăng Chí cũng phục anh và nghe theo anh, thì các anh chị em khác của Vũ Thiên cũng sẽ không dám vô lễ với anh nữa.
Vũ Lăng Chí đột nhiên nói: "Thiên đệ, ngươi mới tới thành Huyên Uy, còn chưa quen thuộc với nơi này, có muốn ta dẫn ngươi đi tham quan một vòng không? Thành Huyên Uy có rất nhiều địa điểm thú vị."
Có thể thấy Vũ Lăng Chí đang liều mạng lấy lòng anh, Ngô Bình quyết định cho hắn một cơ hội, thế là nói: "Được rồi, chúng ta ra ngoài đi dạo."
Hai người bước ra ngoài, theo sau là hơn mười người đi theo, đội hình khá đông đảo. Sau khi ra khỏi cửa, cách đó không xa là một con phố rất sầm uất và náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!