Lọc Truyện
Từ ngày 12/04/2025: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhot.me. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Trương Huyền (FULL) - Bản dịch chuẩn

Kim tệ, ở trong phạm vi liên minh vạn quốc, cơ bản thông dụng. Chỉ có điều, dựa theo cấp bậc vương quốc tăng, tác dụng càng lúc càng nhỏ mà thôi.

Một khối linh thạch, trên trăm vạn kim tệ cũng mua không được. Chỉ cho năm mươi kim tệ, lại muốn mua thứ giá trị năm mươi linh thạch. Ngươi đùa gì vậy?

Triệu Phi Vũ ở một bên, mí mắt giật một cái, cũng thiếu chút nữa nôn ra máu ngất đi.

Nàng cực cực khổ khổ trả giá từ 100 linh thạch xuống đến 15, vốn tưởng rằng đã đột phá rất lớn. Người này thì hay rồi, vừa mở miệng 50 kim tệ?

Mới vừa rồi còn nói đối phương cướp... Hiện tại, thế nào cảm giác, chủ quán người ta vẫn tính là thành thực. Vị Trương Sư này, ngược lại giống như tội phạm cướp đoạt?

Chút tiền ấy đã muốn mua đồ của người ta. Bất kể là gì, căn bản là cướp không có gì khác biệt.

- 50... kim tệ?

Cồn cho rằng người này có thể đưa ra giá cao hơn. Nghe nói như thế, Lưu Xương giám bảo sư thiếu chút nữa thì bật cười.

Kẻ nhà quê này từ nơi nào xuất hiện?

Linh thạch và kim tệ là hai loại tiền giao dịch hoàn toàn không giống nhau, căn bản không có khả năng so sánh được. Ta cho ra 50 linh thạch, ngươi lại cho ra 50 kim tệ. Ngươi sao không trực tiếp nói, tặng cho ngươi được...

Mặt thật đúng là lớn!

Liếc mắt một cái, vẻ mặt hắn khinh bỉ.

Năm mươi kim tệ nói với lẽ thẳng khí hùng như vậy, toàn bộ cửa hàng cũng lại chỉ có một mình ngươi.

- Thật ngại quá, ta không bán cho ngươi...

Chủ quán khôi phục lại, vội vàng xua tay.

Còn tưởng rằng thực sự là công tử, thiếu gia gì. Náo loạn nửa ngày, hóa ra chỉ là một quỷ nghèo.

Làm hại lãng phí thời gian lâu như vậy.

- Ngươi cảm thấy ta cho giá không đủ cao?

Trương Huyền cũng không tức giận, mà mỉm cười.

Chủ quán không nói gì.

Đây căn bản không phải là vấn đề giá không đủ cao, mà là tương đương với căn bản không nói giá!

Ngươi đã thấy người cầm giấy đi mua đồ sao?

Giấy cho dù cũng đáng giá ít tiền, nhưng so với tiền thật, chênh lệch thật sự quá lớn.

- Lưu Xương giám bảo sư, thứ này bán cho ngươi. Không biết còn coi trọng thứ gì hay không, ta gói cho ngươi luôn...

Lười lại để ý tới người này, chủ quán quay đầu lại.

- Nói như vậy, ngươi không bán cho ta?

Trương Huyền lắc đầu, lộ ra một vẻ tiếc nuối:

 

Nhấn Mở Bình Luận