Lọc Truyện
Rất xin lỗi mọi người vì hiện quảng cáo nhưng như thế mới đủ tiền duy trì website hoạt động. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền này nhé!

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

Từ trên Ma Thiên Các nhìn xuống, đám người trông thấy một bà lão tay chống quải trượng đang chậm rãi bước lên các bậc thang giữa sườn núi, mà Phan Trọng và Chu Kỷ Phong không ngừng lui ra sau, mặt mũi bầm dập, kêu la liên hồi.

Tư Vô Nhai nhíu mày, nhớ tới lời Minh Thế Nhân bèn hỏi: "Đây chính là cao thủ Nho môn Tả Ngọc Thư?"

"Chính là bà ta." Minh Thế Nhân giơ hai tay ra nhún vai đầy vẻ bất đắc dĩ. "Bà lão này một đường đi thẳng tới đây, chẳng buồn hỏi thăm người xung quanh lấy một chút, nên đệ phải cẩn thận đó, có đánh chết bà ta cũng không tin cửu diệp đã xuất hiện."

Tư Vô Nhai vốn đang định đem cửu diệp ra hù doạ Tả Ngọc Thư một phen. Giờ thì hay rồi, gặp ngay một bà già khó ở.

Tả Ngọc Thư quanh năm sống ẩn cư trong khe núi, gần như chẳng biết cách giao lưu với ai. Nay đột nhiên rời khỏi khe núi, đương nhiên bà ta chỉ cắm mặt đi tới, làm gì có chuyện nghe ngóng tình hình cửu diệp từ người khác.

Không bao lâu sau lại vang lên tiếng kêu thảm, Phan Trọng và Chu Kỷ Phong chạy đến trước mặt Tư Vô Nhai.

"Thất, thất tiên sinh! Mau, mau ... ngăn bà ta lại!"

Tuy hiện tại trông Tư Vô Nhai có vẻ rất chật vật, quầng mắt đen sì, bộ dạng ốm yếu như người không được nghỉ ngơi tốt, nhưng khi đứng thẳng người lên, quanh thân Tư Vô Nhai lại toát ra thần thái và khí thế vốn có.

Cộp

Cộp.

Bà lão Tả Ngọc Thư tấm lưng còng xuống, rốt cuộc cũng đi tới quảng trường đá xanh. Bà ta ngẩng đầu đảo mắt nhìn đám người một lượt, sau đó quay sang nói với Minh Thế Nhân: "Người thanh niên, lại gặp mặt."

"Ách ... Xin chào lão tiền bối."

Minh Thế Nhân có hơi xấu hổ. Không phải người lớn tuổi thì nhãn lực và trí nhớ đều kém đi sao? Bà lão này thì ngược lại, trí nhớ sao mà tốt!

Tư Vô Nhai lên tiếng: "Thì ra là Tả tiền bối."

“Ngươi là ai?"

"Thất đệ tử Ma Thiên Các, Tư Vô Nhai." Tư Vô Nhai thẳng thắn đáp.

Tả Ngọc Thư cười ha hả. "Lão thân đúng là đã đánh giá cao nhãn lực của hắn quá. Một tên ma bệnh, một nha đầu ngốc, một thằng nhóc mập ... Còn có một tên thanh niên chạy loạn khắp nơi, hắn đúng là loại người gì cũng nhận làm đồ đệ."

Chư Hồng Cộng và Tiểu Diên Nhi: “? ? ?"

Ơ bọn ta có làm gì ai đâu, nằm không cũng trúng đạn là sao ???

Tư Vô Nhai không thèm để ý. "Tả tiền bối muốn gặp gia sư?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận