- A, Ủy viên thường vụ Giang?
Nhìn động tác của Giang Nguyên, tất cả đều sửng sốt, không biết Giang Nguyên định làm cái gì? Mùi hoa độc tràn ngập, hơn nữa còn có rất nhiều cây hút máu sinh sống, Ủy viên thường vụ Giang chạy về đó để làm gì?
Ngay cả Lý Nguyên Bân cũng ngẩn người, không biết Giang Nguyên muốn làm cái gì, trong lòng có chút nghi ngờ:
- Chẳng lẽ tiểu tử này muốn trở về đó chịu chết?
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Giang Nguyên quơ đao chặt đứt hai nhánh cây đang vươn về phía hắn, sau đó xông thẳng vào biển hoa.
Sau khi vọt vào trong biển hoa, Giang Nguyên nhanh chóng đưa tay chộp vào đám hoa, hái mấy chục cánh hoa Kim Bích Phân Thần nhét vào trong túi áo, sau đó vọt trở về.
Mọi người nhìn thấy mot đống canh hoa trong ao Giang Nguyên, ai nay đều ngẩn ra, không biết vị Ủy viên thường vụ Giang hái cánh hoa về để làm gì? Chẳng lẽ cánh hoa này không có độc?
Mau đem những cánh hoa này cùng với một trăm khắc cam thảo, nấu mười phút, mỗi người một ly.
Nghe Giang Nguyên nói, tất cả đều sững sờ. Nhìn Giang Nguyên không giống như đùa giỡn, y sư Vương lập tức hồi phục lại tinh thần, vội vàng đem ra một cái bình sắc thuốc bằng bạc, bỏ cánh hoa trong túi Giang Nguyên vào.
Y sư Vương vừa bỏ cánh hoa vào trong, vừa nghi hoặc hỏi Giang Nguyên:
- Ủy viên thường vụ Giang, ý của cậu là, cánh hoa này có thể giải độc sao?
Đúng, có thể giải độc nhưng tác dụng phụ khá lớn, dùng cam thảo để trung hòa dược liệu, mới có thể giảm bớt một ít tác dụng phụ.
Giang Nguyên nói.
- Có thật không? Vậy thì tốt quá.
Lúc này, đám người Hoàng Văn Hiên cũng phản ứng lại, ánh mắt nhìn chẳm chẳm cánh hoa trong nồi thuốc, tràn đầy vẻ hưng phấn và kích động.
Bọn họ vô cùng tín nhiệm Giang Nguyên. Đặc biệt Giang Nguyên đã từng nhắc nhở loài hoa này có độc, nói rõ hắn hiểu biết rất rõ về loài hoa này, có thể tìm được phương pháp giải độc cũng là điều tất nhiên.
Lý Nguyên Bân đột nhiên cau mày, nhìn Giang Nguyên, nói:
- Giang Nguyên, không thể làm bậy. Hoa này có độc, cánh hoa chỉ sợ cũng sẽ dính độc theo, làm sao mà giải độc được?
Nghe Lý Nguyên Bân nói, mọi người đều sửng sốt. Nói đến, thật ra thì ai cũng nghi ngờ điều này, nhưng vì trước giờ vẫn luôn tin tưởng Giang Nguyên, nên không hoài nghi. Lý Nguyên Bân đột nhiên lên tiếng, mọi người mới không nhịn được mà nhìn Giang Nguyên.
- Yên tâm đi, tất sẽ hữu dụng.
Giang Nguyên chậm rãi gật đầu.
Thấy Giang Nguyên nắm chắc như vậy, ngoại trừ Lý Nguyên Bân, còn lại không ai hoài nghi nữa.
- Nơi ở của rắn nhất định có vật giải độc. Không nghĩ đến hoa độc này cũng như vậy. Mùi hoa có độc, nhưng cánh hoa dùng để giải độc, thiên hạ đúng là có biết bao vật hay.
Y sư Lý ở một bên thán phục, lại lấy ra thêm một nồi nấu thuốc, bỏ cánh hoa lấy từ chỗ y sư Vương vào trong, sau đó dặn dò những cao thủ ngoại viện còn nhúc nhích được bắt đầu dựng lò nấu thuốc.
Lò lửa trong bình điện sẽ không có lửa bốc ra ngoai, không dẫn đến ma thú, dùng để nấu thuốc là vừa đủ.
Rất nhanh, Giang Nguyên lại hái thêm cánh hoa mang về, bắt đầu chia thành năm sáu bình nấu thuốc.
Lúc này, phần lớn mọi người đã ngưng vận chuyển nội khí trừ độc. Bởi vì bọn họ phát hiện căn bản chẳng có bất kỳ tác dụng nào, ngược lại còn có khuynh hướng gia tăng.
Đang thất vọng, lại nghe Giang Nguyên nói đã tìm được dược vật giải độc, mọi người đều mừng rỡ, trong lòng tràn ngập mong đợi nhìn chẳm chẳm vào mấy nồi nấu thuốc đang sôi trào.
Chỉ có Lý Nguyên Bân là cau mày đứng cách đó không xa, nhìn mấy nồi thuốc đang bốc hơi, rồi lại nhìn Giang Nguyên, ánh mắt cực kỳ cổ quái, có nghi ngờ, cũng có vẻ trào phúng.
Trong lòng Lý Nguyên Bân cảm thấy rất quái dị, nhìn Giang Nguyên bình tĩnh như vậy, lý trí nói cho ông ta biết, nồi thuốc kia không chừng có công dụng, nhưng cảm giác đúng là khó có thể tin. Kim Bích Phân Thần này đã tuyệt tích hơn ngàn năm. Sau khi ra khỏi phong động Long Sơn, ông mới tra vô số cổ tịch, nhờ may mắn từ một bản cổ tịch bị thiếu mới tra được tên và hiệu quả của loài hoa này.
Nhưng trên cổ tịch chẳng qua chỉ nói đến mấy câu về tình huống của loài hoa, cũng không nói đến vật gì của hoa có thể giải độc.
Lý Nguyên Bân biết rõ trong điển tịch của Thiên Y Viện cũng không có ghi lại Kim Bích Phân Thần, thế thì Giang Nguyên biết được loài hoa tuyệt tích hơn ngàn nam nay từ chỗ nao? Cho nen ong tổng cam thay Giang Nguyen khong the nao biết được.
Trong tình huống khó tin như vậy, nồi thuốc nóng hổi đã ra lò, sau đó mọi người đều được rót một ly nhỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!