“Kiếm thời không, đi!”
Ngay lúc tất cả mọi người đang sợ hãi, một kiếm của Diệp Viễn lại phóng tới.
Mục tiêu lúc này là Ly Thanh!
Sắc mặt Nguyên Trinh nhanh chóng thay đổi, có lòng muốn cứu nhưng không có can đảm.
Hắn ta lấy cái gì tới cứu?
Ly Thanh cảm giác từng sợi lông tóc trên người đều dựng đứng hết lên, hắn ta không kịp suy nghĩ nhiều quay đầu bỏ chạy.
Chỉ có điều, kiếm thời không quá nhanh, sao có thể cho hắn ta cơ hội?
Phốc!
Đường kiếm nhẹ nhàng lướt qua, Ly Thanh cũng đầu một nơi thân một nẻo.
Nguyên Trình nhìn rất rõ, miệng vết thương của Ly Thanh và Thiên Triệu bị cắt rất bằng phẳng, không hề chảy ra một vệt máu nào.
Dường như chỗ đó đã bị sức mạnh thần bí nào đó phong ấn.
Hắn ta hiểu vết thương này bị lực lượng thời không ngăn cách, vĩnh viễn không thể khép lại.
Mức độ tổn thương của cách giết người này còn kinh khủng hơn đao kiếm rất nhiều.
Diệp Viễn chém ngay chỗ yếu, trực tiếp giết chết.
Nếu như lúc trước cắt ngón tay của hắn ta, vậy thì ngón tay của hắn ta sẽ không bao giờ dài ra.
Vừa nghĩ đến đây, cuối cùng Nguyên Trinh cũng bắt đầu sinh ra ý lùi.
Tiếp tục chờ đợi ở chỗ này chính là đang chờ chết!
Các chiến sĩ của quân đoàn Thần Tử thấy một màn này, từng người hoảng sợ trợn mắt há miệng.
Diệp Viễn giống như dao thái rau, giết liên tục hai cường giả Cửu Văn!
Khi nào thì cường giả Cửu Văn đã trở nên yếu ớt như thế này?
Không đúng, không phải cường giả Cửu Văn yếu mà là Diệp Viễn quá mạnh!
Dung hợp sức mạnh của ba đại pháp tắc, thanh kiếm pháp tắc này hầu như có thể chém vạn vật trên thế gian!
Lúc mọi người ở đây vẫn đang ngạc nhiên nghi ngờ, đột nhiên Diệp Viễn thu khí thế lại, cảnh giới ngừng lại ở Thiên Địa Cảnh đỉnh phong!
Hắn mỉm cười nhìn Nguyên Trinh, thản nhiên nói: “Không phải Thần tộc các ngươi xưng là sứ giả Thiên Đạo, khinh thường vạn tộc sao? Hiện tại ta muốn vượt cấp giết chết các ngươi! Cho các ngươi mười hơi thở, có thể chạy thoát hay không phải xem bản lĩnh của mình rồi.”
Sau đó hắn không nhanh không chậm lấy ra một bộ cung tên.
Cung Vô Cực Thí Thần!
Một luồng sức mạnh đại đạo mênh mông đánh thẳng vào tâm thần của mọi người.
Trước đây, cảnh giới của Diệp Viễn không đủ, hoàn toàn không thể phát huy uy lực thật sự của đạo khí.
Mặc dù hiện tại hắn vẫn chưa đạt đến Thiên Nhân cảnh nhưng thực lực đã có thể so sánh với Thiên Nhân cảnh.
Lại sử dụng cung Vô Cực Thí Thần, uy lực không thể so sánh nổi!
Đạo khí kết hợp với kiếm thời không thật sự không có gì bất lợi!
Nhìn thấy cung Vô Cực Thí Thần, đôi mắt của Nguyên Trinh suýt nữa đã nứt ra.
Sự uy hiếp của cái chết đập vào mặt!
Có chạy trốn hay không?
Đây là một vấn đề khó giải!
Chạy chứng tỏ Diệp Viễn quá mức láo xược, hắn ta là Thần Tử còn mặt mũi gì để sống?
Không chạy, hắn ta lại không thể ngăn cản uy lực của kiếm thời không cộng với đạo khí.
Cho dù hắn ta sử dụng Thiên Đạo Chân Vũ!
Chuyện này đúng là một sự mỉa mai lớn!
Diệp Viễn chỉ ở Thiên Đế cảnh, vậy mà hắn lại nói những lời này với Thần Tử Cửu Văn.
Mà hắn ta lại đang do dự!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!