“Hå?"
Thổ Hách kinh ngạc nhìn gã, đi thôi? Tại sao phải đi?
Sợ cái gì?
Tô Vũ đã là cá trong chậu!
Vậy có cái gì phải sợ?
Chẳng lẽ thiên kiêu tộc ta đã bị Tô Vũ đánh đến sợ rồi ư? Thật không tốt!
Thổ Hách ý vị thâm trường nói: “Thổ Linh, té ngã ở đâu, bò dậy ở đó!"
Bị Tô Vũ đả kích một lần cũng không quan trọng, đứng dậy được là được.
Có lẽ ngồi xem Tô Vũ tử vong chính là một lựa chọn tốt.
Phù Thổ Linh cũng ý vị thâm trường nói: "Trưởng lão, một lần xem thường không quan trọng, hai lần xem thường không quan trọng, nhưng không thể nhiều lần xem thường một vị thiên tài đứng đầu Thiên bảng, bằng không té ngã rồi sẽ không bò dậy nổi!"
Phù Thổ Linh cũng không hiểu!
Gã liên tiếp chịu thiệt trong tay Tô Vũ mà còn muốn tiếp tục khiêu chiến để làm gì?
Chạy đi thôi!
Không cần biết Tô Vũ có thể phong thành mấy ngày, cứ để người khác thử xem đi, gã mạo hiểm làm gì?
Kết quả thế nào, chờ đám người này bị nhốt không phải là xong việc sao.
Thổ Hách nhíu mày: "Không sợ bị đả kích sao?"
“Không sợ!"
Phù Thổ Linh khẳng định: "Thất bại một hai lần không đáng sợ, chỉ sợ thua mãi trong tay một người mà vẫn không biết rút ra bài học!"
Dứt lời, gã liền đứng dậy đi ra ngoài.
Đã chịu thiệt bao nhiêu lần rồi, vậy mà trưởng lão còn cảm thấy không sao.
Khờ khạo!
Loại người như Tô Vũ, nếu han chưa chết, lại còn có chỗ dựa là cổ thành, chưa kể hắn vẫn còn thủ đoạn để đối phó với bọn họ, vậy cớ sao cứ phải cứng đầu đối địch với Tô Vũ?
Thổ Hách thấy thế, bất đắc dĩ đành phải đi theo.
Nói thật, ông ta cảm thấy Tô Vũ sẽ xong đời sớm thôi.
Hắn đã tới cuối con đường rồi.
Đáng tiếc, Phù Thổ Linh quá nhát gan, cảm thấy Tô Vũ vẫn còn có thể gây chuyện, một khi đã như vậy, ông ta cũng không còn lời nào để nói.
Phù Thổ Linh nhanh chóng ra khỏi thành, cũng có vài người từ trong thành đi
ra.
Dù thế nào, cứ ra đã rồi tính.
Đây là cuộc chiến phân cao thấp giữa Tô Vũ và đại tộc đỉnh cấp, dù những người khác không sao, nhưng không có nghĩa là cường giả tiểu tộc sẽ không có việc gì.
Phong thành 3 ngày, sẽ có người không chịu nổi.
Nếu phong thành 7 - 8 ngày, vậy không phải là bọn họ trực tiếp xong đời?
Dần dần, người trong thành càng ngày càng ít đi, dĩ nhiên vẫn có vài kẻ không tin, cảm thấy sẽ không có vấn đề gì, biết đâu có thể nhặt sái chút lợi ích từ cuộc chiến giữa cường giả đỉnh cấp, những kẻ đó không sợ chết, tiếp tục ở lại.
Còn có người chỉ thuần túy là tìm kiếm cơ hội.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!