CHƯƠNG 898
Cửu Thiên dừng bước, liếc nhìn Phùng Liễu.
Có lẽ là bởi vì vẻ mặt hắn một khi nghiêm túc sẽ trở nên đáng sợ hơn, nên Phùng Liễu bất giác lùi lại hai bước.
“Cô rất thích lo chuyện bao đồng?”
Cửu Thiên hỏi.
Phùng Liễu nghiến răng không hề nao núng, giương cao cổ nói: “Võ giả không thể bị sỉ nhục, chuyện bao đồng này tôi phải lo. Ngài Thập Tam, một võ giả như ngài tại sao lại muốn đi theo một tên nhị thế tổ như hắn ta? Nếu ngài bằng lòng đến nhà họ Phùng ở Yến Châu tôi làm khách, tôi chắc chắn sẽ đối đãi với ngài như khách quý”
Viên Hạc bên cạnh vò đầu bứt tai, không biết nên nói gì.
Hạng Võ cũng im lặng, họ cũng cảm thấy Phùng Liễu có hơi thích lo chuyện bao đồng, nhưng cũng không biết nên khuyên thế nào.
Lúc này, Cửu Thiên đột nhiên nở nụ cười.
“Cô mời hắn tới nhà họ Phùng cô à? Thập Tam, anh có đi không?”
Thập Tam khẽ lắc đầu, vô cảm nhìn Phùng Liễu.
Phùng Liễu lại nói với Thập Tam: “Ngài Thập Tam, hắn đối xử với ngài như vậy, mà ngài vẫn đi theo hắn? Ngài đường đường là võ giả Nguyên Canh cảnh, đi tới đâu cũng là võ giả có máu mặt!”
Thập Tam vẫn lắc đầu, xoay người, cung kính nói với Cửu Thiên: “Chủ nhân
Cửu Thiên hai tay chắp sau lưng, sải bước đi.
Trên vai, Tiểu Hắc trợn mắt nhìn Phùng Liễu, lè lưỡi.
Phùng Liễu dậm chân chửi thầm, nhưng không đuổi theo nữa.
Viên Hạc và Hạng Võ lúc này bước lên phía trước, an ủi: “Phùng Liễu, đừng tức giận. Chúng ta không có lý do gì để nhúng tay vào việc của người khác. Không phải cô ghét nhất là mấy chuyện phiền phức sao? Tranh cãi với hắn làm gì”
“Đúng vậy, không cần phải cáu gắt. Thập Tam kia khom lưng uốn gối như vậy, từ lâu đã mất đi chí khí của võ giả. Hắn nguyện ý sống như vậy, chẳng ai quản được. Tôi nghĩ hắn chịu mệnh Nguyên Canh cả đời rồi. Về phần Cửu Thiên, một tên nhị thế tổ đích thực, tức giận với loại này cũng chẳng được gì.
Phùng Liễu vẫn còn hơi tức giận, nghiến răng nói: “Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy loại nhị thế tổ bất tài này ức hiếp võ giả. Thế giới này không dựa vào huyết thống và tiền tài nói chuyện. Thế giới này dựa vào sức mạnh.
Phùng Liễu cố tình hét to để mọi người trên đường đều có thể nghe thấy.
Cô ta muốn hét lên cho Cửu Thiên nghe, cho tên “nhị thế tổ” này nghe.
Cửu Thiên thực sự nghe thấy tiếng hét của cô ta, trên khuôn mặt hắn hiện lên một nụ cười.
“Nhị thế tổ? Cha nghe thấy được tôi có biệt hiệu này, nhất định sẽ rất vui.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!