Lọc Truyện
Từ ngày 12/04/2025: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhot.me. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Kỷ Hòa khẽ vuốt cằm, giọng đều đều nhưng đầy nghi ngờ:
“Nghe có vẻ thú vị đấy. Nhưng tôi không nghĩ Kỷ Thanh là kiểu người sẽ làm chuyện từ thiện đâu.”

Hạ Phong ngồi dựa vào ghế, nhún vai cười nhạt:
“Chính xác. Cậu ta mang Tào Minh theo sang nước M chỉ để có một người sai vặt ngoan ngoãn, muốn điều khiển gì cũng được. Đám du học sinh nhà giàu kia đứa nào cũng kiêu ngạo, không ai chịu nhường nhịn ai. Mà Kỷ Thanh lại cần tìm chỗ trút giận, nên cuối cùng chỉ có thể bắt nạt một người bình thường như Tào Minh thôi.”

Thời gian Tào Minh ở nước M, ai cũng nghĩ anh may mắn khi không tốn một xu mà vẫn được du học, khiến nhiều người ghen tị.

Nhưng sự thật sau vẻ ngoài hào nhoáng đó, lại không hề dễ chịu.

Kỷ Thanh bảo làm gì, Tào Minh phải làm nấy.

Dù là việc nhục nhã tới đâu, anh cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Bởi vì toàn bộ cơ hội, từ vé máy bay đến chỗ ăn ở, học phí, đều là nhờ vào Kỷ Thanh. Chỉ cần một câu nói không vừa ý, Tào Minh có thể bị đá ra khỏi nước M bất cứ lúc nào.

Hạ Phong thở dài, tiếp lời:
“Trường đại học mà họ học ở đó cũng không tệ, danh tiếng khá cao trên thế giới. Muốn vào được trường đó thì chỉ có hai cách: một là có tiền, hai là có đầu óc.”

Anh dừng một chút, giơ hai ngón tay lên để minh họa:
“Kỷ Thanh thì thuộc loại đầu tiên. Còn Tào Minh, dĩ nhiên là loại thứ hai.”

Dù sống nhờ tiền của người khác, nhưng Tào Minh không phải kẻ ăn bám.

Anh cực kỳ siêng năng, suốt ngày vùi đầu trong thư viện, theo giảng viên học từng chút một, cuối năm luôn nhận được học bổng toàn phần.

Ngược lại, Kỷ Thanh thì chỉ biết ngày đêm tiệc tùng, bar bia nhảy nhót, hai người quả thực là hai thái cực hoàn toàn đối lập.

Hạ Phong bật cười lắc đầu:
“Tôi đoán, Kỷ Thanh có thể tốt nghiệp chắc là nhờ Tào Minh đưa cho mỗi kỳ thi một tờ giấy nhỏ.”

Kỷ Hòa không cười, chỉ chậm rãi nói:
“Chỉ một chút ‘ân tình’ đó thôi thì chưa đủ để khiến Tào Minh sẵn sàng gánh tội thay. Còn điều gì khác không?”

Hạ Phong gật đầu, ánh mắt nghiêm lại:
“Có chứ. Thậm chí là mấu chốt nhất.”

Anh ngả người về phía trước, giọng hạ xuống:
“Mẹ của Tào Minh mất khi anh ấy vừa chào đời. Anh ấy chỉ còn một người cha tàn tật, hiện đang làm việc ở công ty thuộc tập đoàn nhà họ Kỷ.”

Kỷ Hòa cau mày, khẽ gật đầu:
“Thì ra là vậy… không trách anh ấy chấp nhận hy sinh bản thân. Thật ra, anh ấy không có lựa chọn.”

Hóa ra, không chỉ là gánh nặng ân nghĩa, mà còn là sự uy hiếp nhắm thẳng vào người thân.

“Cái gọi là ‘đuổi việc’ có khi chỉ là lời dọa nhẹ nhất thôi,” Kỷ Hòa nói, ánh mắt dần lạnh đi. “Người như Kỷ Thanh, chuyện gì cũng dám làm.”

Cô trầm mặc một lát, rồi thở hắt ra:
“Chắc còn nhiều chuyện tệ hại hơn nữa mà chúng ta chưa biết.”

Trong một thế trận mà đối phương có thể che cả bầu trời chỉ bằng một bàn tay, thì đôi khi, ngay cả cảnh sát cũng trở nên vô dụng.

Kỷ Hòa lạnh lùng lên tiếng:
“Kỷ Thanh thật quá đáng. Có người chống lưng nên coi trời bằng vung, xem thường pháp luật, mạng người cũng chẳng thèm để tâm.”

Cô liếc nhìn Hạ Phong, nói rành rọt từng chữ:
“Nếu Tào Minh không dám báo cảnh sát… thì tôi sẽ thay anh ấy làm chuyện đó.”

Hạ Phong nhìn cô một lúc, sau đó chậm rãi gật đầu, như tán thưởng:
“Đáng tiếc thật. Một người như Tào Minh, thông minh, chịu khó, nếu không có chuyện này thì tương lai chắc chắn sẽ rất sáng. Giờ lại bị ép vào tù, không khác gì chờ chết.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận